Đặng Hà Mỹ Anh
Câu chuyện chia sẻ
Gửi Tương Lai Xanh 2050
Năm 2050, hành tinh xanh hiện lên trước mắt tôi không còn đầy khói bụi, mà là bầu trời trong vắt, những cánh rừng trải dài bất tận. Con người đã biết dừng lại đúng lúc, không khai thác thiên nhiên vô độ, mà học cách sống hài hòa cùng đất mẹ.
Tôi bước trên con đường rợp bóng cây, những ngôi nhà năng lượng mặt trời sáng lên bằng nguồn điện sạch. Trẻ em vui đùa bên dòng sông trong xanh, nơi cá bơi lượn tự do như chưa từng bị đe dọa. Thành phố không còn tiếng còi xe ồn ào, thay vào đó là những chuyến xe điện lướt đi êm ái, để lại phía sau chỉ là làn gió mát lành.
Con người khi ấy hiểu rằng mỗi hành động nhỏ bé hôm nay đều góp phần kiến tạo ngày mai. Từ việc trồng thêm một cây xanh, hạn chế túi nhựa, cho đến sẻ chia tri thức về bảo vệ môi trường – tất cả đều kết nối thành sức mạnh lớn lao.
Nhìn lại chặng đường, tôi biết tương lai này không tự nhiên mà có. Nó được dựng xây bởi sự tỉnh thức và tình yêu của thế hệ hôm qua – những người đã dám thay đổi để trao tặng cho thế hệ sau một mái nhà chung bền vững.
“Gửi Tương lai Xanh 2050” – đó là lời hứa, cũng là niềm tin: hành tinh này sẽ mãi xanh khi trái tim con người còn chan chứa tình yêu với đất trời.