Liên Kim Ngân
Câu chuyện chia sẻ
Trong kỷ nguyên vươn mình của nhân loại ở thế kỉ 21, vô số những tiến bộ vượt bậc vĩ đại về nền văn minh và kĩ thuật đã được phát minh. Thế nhưng giờ đây vào năm 2025, thiên nhiên - nơi vốn là mái nhà của sự sống, lại dần trở thành kho tài nguyên bị bóc lột đến kiệt quệ.
Trong bức tranh này, mẹ Thiên Nhiên đã được khắc họa như một người mẹ bao dung, dịu dàng. Gương mặt ấy tuy ấm áp và phúc hậu, nhưng nhìn thoáng qua cũng cảm nhận được dáng vẻ đượm buồn. Những cánh rừng bạt ngàn, từng dòng sông chứa đầy phù sa đều dần biến mất. Tất cả chúng là những vết hằn sâu thẳm mà con người đã khắc lên chính nơi họ thuộc về.
Vì vậy, hình ảnh mầm cây đang lớn dần trong bức tranh đại diện cho mong muốn về sự khởi đầu của hành trình biến ước mơ về tương lai xanh năm 2050 của chúng ta gần hơn với hiện thực. Khi con người bắt đầu sử dụng những phương tiện xanh, sử dụng điện từ tuabin gió, thay đổi lối sống hòa hợp với thiên nhiên hơn, ước mơ ấy sẽ chẳng còn xa vời nữa.
Chính vì thế qua bức tranh này, em muốn lan tỏa rằng chúng ta hãy cùng trân trọng và yêu thương “ngôi nhà” này nhiều thêm chút. Bởi đây không chỉ nơi là nuôi dưỡng cuộc sống của loài người chúng ta, mà còn là nơi che chở sự sống của toàn thể sinh vật sinh sống trên hành tinh này. Từng hành động tưởng chừng giản dị nhưng sẽ mang lại một tương lai mà tất cả muôn loài cùng hạnh phúc.