Nguyễn hoàng thiên
Câu chuyện chia sẻ
Ngày xưa, Trái Đất là một hành tinh xanh tươi, nơi cây cối mọc rợp trời, biển cả xanh biếc và muôn loài sinh sống hạnh phúc. Mặt trời tỏa nắng nhẹ nhàng, chim chóc bay lượn trên bầu trời trong xanh.
Thế nhưng, con người dần quên đi sự quan trọng của môi trường. Họ chặt phá rừng, xả rác bừa bãi, xây dựng nhà máy thải khói đen ngòm lên bầu trời. Biển bị ô nhiễm, đất đai cằn cỗi, và Trái Đất bắt đầu \"khóc\". Đó là nửa bên phải của Trái Đất — nơi của hủy hoại, ô nhiễm và tuyệt vọng.
Trái Đất, ở giữa hai thế giới ấy, mang một vẻ mặt buồn bã. Bầu trời không còn xanh, mặt đất không còn màu của sự sống. Những giọt nước mắt ấy là lời cầu cứu lặng lẽ: “Hãy cứu lấy tôi!”
Dòng chữ “SAVE THE EARTH!” như một lời nhắc nhở tất cả chúng ta — con người chính là những người quyết định Trái Đất sẽ trở về xanh tươi hay tiếp tục rơi vào hoang tàn.