Nguyễn Phú Lộc
Câu chuyện chia sẻ
Em tên là Nguyễn Phú Lộc, hôm nay em muốn chia sẻ ước mơ của mình về một cuộc sống xanh trên trái đất vào năm 2050.
Mỗi lần đi chợ, em thấy người lớn dùng rất nhiều túi ni-lông để đựng đồ. Khi dùng xong, chúng thường bị vứt ra đường, ra sông, rồi bay theo gió khắp nơi. Em biết rằng túi ni-lông phải mất hàng trăm năm mới phân hủy. Chúng làm biển bị ô nhiễm, khiến cá, rùa biển, chim biển bị mắc vào đó mà chết. Em thấy rất xót xa. Em mơ ước rằng vào năm 2050, trái đất của chúng ta sẽ trở thành một hành tinh xanh tươi, nơi mà mọi người đều sống hòa hợp với thiên nhiên. Các thành phố sẽ được bao phủ bởi cây xanh, với những công viên và khu vườn trên mái nhà, mang lại không khí trong lành và không gian sống thoải mái cho mọi người. Những tòa nhà cao tầng sẽ được thiết kế với các khu vườn thẳng đứng, giúp giảm nhiệt độ và tạo ra môi trường sống trong lành. Các phương tiện giao thông sẽ sử dụng năng lượng tái tạo, không còn khí thải gây ô nhiễm. Xe điện, xe đạp và các phương tiện công cộng sẽ trở thành phương tiện chính, giúp giảm thiểu tiếng ồn và bảo vệ môi trường. Đường phố sẽ được thiết kế thân thiện với người đi bộ và người đi xe đạp, khuyến khích mọi người sử dụng các phương tiện giao thông xanh.
Em cũng mơ rằng mọi người sẽ có ý thức hơn về việc bảo vệ môi trường. Chúng ta sẽ tái chế và tái sử dụng mọi thứ có thể, giảm thiểu rác thải và sử dụng các sản phẩm thân thiện với môi trường. Các nguồn năng lượng sạch như năng lượng mặt trời và gió sẽ được sử dụng rộng rãi, thay thế cho các nguồn năng lượng hóa thạch. Các nhà máy và khu công nghiệp sẽ áp dụng các công nghệ tiên tiến để giảm thiểu tác động đến môi trường.
Cuộc sống xanh không chỉ là về môi trường, mà còn về sức khỏe và hạnh phúc của con người. Em hy vọng rằng mọi người sẽ có một lối sống lành mạnh, ăn uống thực phẩm hữu cơ và tham gia vào các hoạt động ngoài trời. Các cộng đồng sẽ gắn kết hơn, cùng nhau xây dựng một tương lai bền vững. Các trường học sẽ giáo dục học sinh về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và khuyến khích các em tham gia vào các hoạt động bảo vệ thiên nhiên. Em cũng mơ rằng vào năm 2050, công nghệ sẽ phát triển đến mức chúng ta có thể giải quyết được các vấn đề môi trường hiện tại. Các nhà khoa học sẽ tìm ra các giải pháp mới để làm sạch không khí và nước, cũng như bảo vệ các loài động vật và thực vật đang bị đe dọa. Công nghệ sẽ giúp chúng ta quản lý tài nguyên một cách hiệu quả hơn, đảm bảo rằng chúng ta không làm cạn kiệt các nguồn tài nguyên thiên nhiên.
Từ đó, em quyết định tập thói quen dùng túi vải khi đi mua đồ với mẹ. Em mang hộp cơm cá nhân thay vì dùng hộp nhựa dùng một lần. Em còn vẽ tranh tuyên truyền ở lớp, viết khẩu hiệu “Hãy giảm túi ni-lông, hãy sống xanh” để kêu gọi bạn bè. Em tin rằng, nếu ai cũng thay đổi, đến năm 2050, biển sẽ trong xanh, bãi biển đầy cát trắng, không còn rác thải nhựa, và các loài sinh vật biển sẽ được sống an toàn.
Đó là ước mơ của em về một cuộc sống xanh trên trái đất vào năm 2050. Em tin rằng nếu chúng ta cùng nhau hành động từ bây giờ, ước mơ này sẽ trở thành hiện thực. Mỗi người trong chúng ta đều có thể đóng góp một phần nhỏ để bảo vệ môi trường, từ việc tiết kiệm năng lượng, giảm thiểu rác thải, đến việc sử dụng các sản phẩm thân thiện với môi trường. Nếu chúng ta cùng nhau nỗ lực, em tin rằng chúng ta có thể tạo ra một tương lai xanh và bền vững cho các thế hệ mai sau.
Người viết
Lộc
Nguyễn Phú Lộc