Nguyễn Phương Thảo
Câu chuyện chia sẻ
Gửi Trái Đất – Chia sẻ một bức thư từ trái tim xanh
Hôm nay mình muốn kể cho mọi người nghe một câu chuyện nhỏ nhưng mang thông điệp rất lớn – bức thư mà mình đã viết gửi đến Trái Đất năm 2050.
Trong bức thư ấy, mình tự hỏi:
“Giữa cuộc sống hối hả, đã có ai dừng lại để lắng nghe tiếng kêu cứu của đại dương, nhìn thấy những dòng nhựa âm thầm chảy ra từ thân cây bị đốn hạ, cảm nhận hơi thở yếu ớt của đất Mẹ?”
Thiên nhiên không ở đâu xa. Đó là bầu không khí chúng ta hít thở mỗi ngày, là dòng nước mẹ nấu cơm, là bóng cây rợp mát sân trường, là biển, là rừng. Nếu Trái Đất là ngôi nhà, thì môi trường chính là linh hồn của ngôi nhà ấy.
Thế nhưng, chính con người – những “chủ nhân” của ngôi nhà – đang dần phá huỷ nó bằng rác thải, khói bụi và sự thờ ơ.
Những hiện tượng thời tiết khắc nghiệt, thiên tai dồn dập đã không còn xa xôi mà hiện diện từng ngày.
Nhưng bức thư của mình không chỉ là những gam màu u ám. Mình tin rằng mỗi hành động xanh, dù nhỏ, đều có giá trị:
🌿 Nhặt một mẩu rác.
🌿 Trồng một cây non.
🌿 Chọn đi xe buýt thay vì xe máy.
Chúng ta không cần là anh hùng mới cứu được Trái Đất – chỉ cần là người yêu hành tinh này thật lòng.
Mình hy vọng câu chuyện nhỏ này sẽ khiến chúng ta cùng dừng lại một chút, để lắng nghe Trái Đất và hành động – từ những việc nhỏ nhất.
“Quả bóng xanh của chúng ta sẽ còn bay mãi trong vũ trụ – với màu xanh của hy vọng, hòa bình và tình yêu thương.”
💚 Hãy cùng chung tay giữ màu xanh ấy – cho hôm nay và cho cả năm 2050.