Phạm Bảo Long
Câu chuyện chia sẻ
Bức tranh của em có tên là “Bản giao hưởng rừng xanh”. Trong tranh, em vẽ một khu rừng rộng lớn, cây cối xanh tươi, hoa nở rực rỡ và bầu trời trong xanh. Ông mặt trời tỏa những tia nắng vàng ấm áp xuống muôn loài. Ở đó có sư tử, voi, thỏ, chim, bướm và cả cá dưới sông nữa. Tất cả đều đang sống vui vẻ và hòa thuận với nhau. Trong tranh còn có một cậu bé mang ba lô và cầm máy ảnh nhỏ xíu, say mê chụp lại những khoảnh khắc bình yên ấy. Em muốn cho thấy con người cũng có thể trở thành một phần của thiên nhiên, không phá hoại mà cùng chung sống hòa hợp, biết trân trọng từng vẻ đẹp giản dị. Em mong rằng đến năm 2050, Trái Đất sẽ thật sự như bức tranh này: không còn khói bụi, không còn chiến tranh hay sự chia rẽ giữa con người và muôn loài. Chỉ có màu xanh của sự sống, sự bình yên và niềm hạnh phúc trên khắp hành tinh. Khi vẽ bức tranh, em vừa thấy vui vừa thấy có trách nhiệm. Em nghĩ để ước mơ thành sự thật thì mỗi người phải bắt đầu từ những việc nhỏ như: không xả rác, trồng nhiều cây, yêu quý và bảo vệ động vật. Dù việc làm nhỏ bé nhưng nếu ai cũng cố gắng thì sẽ tạo ra thay đổi lớn. Bức tranh không chỉ là ước mơ của riêng em, mà còn là lời nhắc nhở gửi đến tất cả mọi người. Nếu chúng ta cùng nhau cố gắng, em tin rằng một ngày nào đó “Tương lai xanh 2050” sẽ không chỉ nằm trên giấy, mà sẽ trở thành hiện thực, mang đến một hành tinh đầy sự sống và yêu thương.