Phạm Ngọc Gia Hân
Câu chuyện chia sẻ
Chào trái đất năm 2050,
Tớ là một đứa trẻ của năm 2025, khi bầu trời xanh vẫn còn len lỏi khói bụi, khi biển vẫn vỗ thì thầm nhưng vẫn đâu đó nghe tiếng cầu cứu do những vết thương con người gây ra. Tớ không biết khi nào lá thư này mới đến được với câu nhưng tớ tin rằng cậu sẽ sẵn sàng lắn nghe nó.
Tớ ước rằng vào năm 2025, trái đất sẽ khỏe mạnh hơn bây giờ. Rừng rú sẽ không bị chặt phá một cách vô tội vạ, những con sông đã được lọc sạch và đại dương đã đầy ắp những chú cá tung tăng bơi lội tự do. Tớ tin rằng đến năm 2050, mọi người hít thở không khí mà không lo sợ khói bụi hay ô nhiễm. Tớ mong rằng những con người của năm 2050 đã biết lằng nghe tiếng nói của cậu, biết biết ơn từng giọt nước, biết tái chế , biết sử dụng năng lượng xanh sạch. Mong một thế giới hòa bình, sự sẻ chia đã trở thành tự nhiên giống như làn gió hằng ngày. Trái đất ơi, nếu lúc đó cậu còn xanh tươi và tràn đầy sức sống thì mọi cố gắng của ngày hôm nay đều là xứng đáng. Tớ gửi mong ước của mình qua tờ giấy nhỏ này như một hạt giống đang chợ một ngày được nảy mầm.
Hẹn gặp lại câu trong một tương lai tốt đẹp
Một đứa con của trái đất năm 2025