Trần Hương Giang
Câu chuyện chia sẻ
Tôi vẽ bức tranh này với ước mơ về một thế giới năm 2050 khi con người và thiên nhiên có thể cùng nhau chung sống, thở cùng nhịp, và phát triển bền vững. Hẳn nhiều người sẽ hỏi: “Tại sao tôi lại chọn hình ảnh một cô bé ngồi ở vị trí trung tâm, tay cầm quyển sách và phía trên là một quả địa cầu nhỏ?” – bởi vì tôi luôn tin rằng giáo dục xanh chính là gốc rễ vững chắc để nuôi dưỡng tương lai.
Những cánh quạt gió xoay đều, ánh nắng trải nhẹ lên các tấm pin mặt trời, tiếng trẻ em cười đùa giữa cánh đồng hoa... tất cả hòa quyện như một bản nhạc nhẹ nhàng, thanh bình, mang theo cảm giác gần gũi của quê hương – giản dị mà rực rỡ, khiến lòng người cứ mãi không quên. Nhân vật trung tâm, với nụ cười nhẹ nhàng và ánh mắt đăm chiêu, không chỉ là hình ảnh của một học sinh ham học hỏi, mà còn là biểu tượng cho “vẻ đẹp thanh xuân vườn trường”,ngây thơ, trong trẻo mà đầy khát khao khám phá.
Tôi tin rằng mỗi chúng ta đều là những hạt giống nhỏ gieo nên tương lai tươi đẹp của đất nước. Ngay từ khi còn bé, tôi đã mang trong mình những giấc mơ về một thế giới diệu kỳ, nơi có những cánh đồng hoa thơ mộng, nơi tôi có thể cùng bạn bè vui chơi mỗi ngày, và nơi mà công nghệ không còn là điều xa vời. Tôi từng ước một lần được chinh phục bầu trời, được trò chuyện với robot và AI không còn vô cảm như chiếc máy mà có thể lắng nghe, thấu hiểu con người.
Nhưng, dù mơ ước đến đâu, tôi vẫn không thể quên những hình ảnh đau lòng: lũ lụt, hạn hán, động đất, bão giông... Tôi hiểu rằng đó không còn là thiên tai tự nhiên nữa, mà phần lớn đến từ chính con người. Chúng ta đã chặt phá rừng, gây ô nhiễm môi trường, khai thác cạn kiệt tài nguyên – lấy đi quá nhiều từ Trái Đất mà không biết cách hồi đáp. Thật đáng buồn khi có những người quá tham lam, chỉ biết nhận mà không bao giờ nghĩ đến việc cho đi.
Vì vậy, thông qua bức tranh này, tôi muốn nhắn gửi ước mơ về một thế giới xanh trong tương lai,nơi không còn ô nhiễm và tàn phá, nơi con người sử dụng năng lượng sạch, di chuyển bằng xe sinh thái, sống trong thành phố xanh và mang trong mình trái tim xanh. Một thế giới nơi trẻ em không chỉ học Toán, Văn, mà còn được học cách yêu thương Trái Đất.
Đây không chỉ là một bức tranh, mà còn là lời hứa của tôi với tương lai – rằng với tư cách là một trong những chủ nhân đất nước mai sau, tôi sẽ học tập chăm chỉ, sống tử tế, tự giác và nỗ lực hết mình để gieo mầm cho một Tương Lai Xanh – nơi con người được hạnh phúc, và cả thiên nhiên cũng được mỉm cười.