Vũ Hoàng Minh Tuệ
Câu chuyện chia sẻ
Chiều buông, gió khẽ lay nhịp lá, âm thanh xào xạc vang lên như khúc hát ngân nga của đất trời. Trên con đường ấy, những bước chân hồn nhiên của lũ trẻ rộn rã, tay giơ cao những chiếc chong chóng xoay tít trong gió. Tiếng cười trong trẻo vang vọng, hòa cùng tiếng gió, tiếng lá, tạo nên một bản giao hưởng trong trẻo của tuổi thơ và thiên nhiên.
Xa xa, những cối xay gió khổng lồ chậm rãi quay đều. Chúng đứng đó, vững chãi như những người bạn hiền hòa, âm thầm trao tặng điện sạch cho ngôi làng. Thật lạ kỳ khi chiếc chong chóng bé nhỏ trên tay trẻ thơ lại xoay cùng nhịp với cánh quạt khổng lồ kia – một sợi dây vô hình kết nối trò chơi giản dị của tuổi thơ với công nghệ hiện đại phục vụ đời sống con người.
Khắp bức tranh là màu xanh mát của cây lá, là lá phổi nuôi dưỡng sự sống, cũng là biểu tượng của niềm tin và hy vọng. Xen giữa gam màu ấy, ánh hoàng hôn đỏ cam rực rỡ lan khắp chân trời, nhắc nhở rằng thời gian chẳng bao giờ vô tận, và chúng ta phải hành động ngay hôm nay để gìn giữ thiên nhiên.
Bức tranh kể lại một câu chuyện dung dị mà sâu lắng: con người và thiên nhiên có thể sống chan hòa, trẻ em vui đùa dưới bóng cây, còn gió thì vừa mát lành vừa mang theo nguồn năng lượng xanh. Và thông điệp cuối cùng vẫn vang vọng: hãy trân trọng từng tán rừng, hãy nâng niu từng cơn gió, để Trái Đất mãi mãi là ngôi nhà bình yên cho thế hệ hôm nay và cả mai sau.