Nguyễn Bảo khánh
Câu chuyện chia sẻ
Bức thư từ năm 2025 gửi Khánh năm 2050
Khánh thân mến của năm 2050,
Tớ – Khánh của năm 2025 – đang ngồi bên cửa sổ, nhìn những tia nắng cuối chiều lọt qua bầu trời còn vương khói bụi. Trái Đất hôm nay vẫn xanh nhưng đang yếu dần, như một người bạn thân phải gồng mình trước những vết thương mà con người gây ra. Rừng Amazon mất đi từng mảng xanh, biển cả lấp lánh nay chìm trong rác nhựa, băng ở hai cực tan nhanh hơn dự báo. Khí hậu thay đổi, thiên tai dồn dập. Tớ viết cho cậu với niềm hy vọng và cả chút lo lắng.
Khánh của năm 2050 ơi, tớ tin rằng lúc cậu đọc những dòng này, màu xanh đã trở lại. Cây phủ kín các con phố, những mái nhà năng lượng mặt trời sáng lên như tấm gương, xe điện lướt êm trên đường, biển trong xanh đến mức nhìn thấy cả đàn cá bơi lượn. Không khí đủ trong lành để trẻ con có thể chạy nhảy dưới nắng mà không lo khói bụi. Con người học được cách tôn trọng thiên nhiên thay vì khai thác nó đến kiệt quệ.
Tớ hy vọng chính cậu – Khánh 2050 – cũng góp phần nhỏ bé trong hành trình ấy: không chỉ “nói xanh” mà “sống xanh”. Có thể cậu đã tham gia dự án trồng rừng, phát minh công nghệ năng lượng sạch, hay chỉ đơn giản lan tỏa lối sống tiết kiệm và yêu thiên nhiên. Dù nhỏ đến đâu, nó cũng là một hạt giống gieo cho tương lai.
Nếu lúc này Trái Đất vẫn còn nhiều khó khăn, tớ mong cậu đừng bỏ cuộc. Vì một Tương lai xanh không tự đến – nó được tạo bởi từng lựa chọn, từng hành động của mỗi chúng ta. Hãy kiên nhẫn, kiên trì và tin rằng mỗi bước đi dù nhỏ vẫn có thể đổi thay thế giới.
Khánh 2050 à, hãy hít một hơi thật sâu, nhìn quanh và mỉm cười: cậu đang sống trong một thế giới mà thế hệ 2025 từng ước mơ. Hãy tiếp tục bảo vệ nó, để thế hệ sau nữa cũng được mơ ước và thực hiện giấc mơ của riêng mình.
Thương chúc cậu bình an,
Khánh – 2025